"Hà Nội, đêm lạnh, mưa bay bay
Vương theo nỗi nhớ, dài thêm dài
Lạnh đôi bàn tay, mong nắng ấm
Lạnh buốt tâm hồn, mong chi đây?
Em chẳng lo những đêm đông giá lạnh
Nay đêm lạnh, không anh, cũng
không sao
Lạnh cơ thể em mặc thêm áo ấm
Lạnh trong tim? Em chẳng lạnh con
tim
Chén tiêu sầu ấm đêm đông giá lạnh
Đắng trong dạ, bớt tê tái trong
tim
Thời gian trôi, mưa rơi rơi, vẫn
rơi
Mơ nắng về, rạng nụ cười môi em."